Năm cuối cùng được đón Tết Trung thu
Rước đèn ông sao và tưng bừng phá cỗ
Gương mặt chị Hằng ta còn đang vẽ dở
Mà tuổi về... đong quá những ngón tay
Lớp 12 rồi bao mới lạ mê say
Những nỗi buồn xen trong từng trang vở
Mãi vô tư hồn nhiên như "quỷ nhỏ"
Cô lắc đầu: "Lớp 12 rồi, quá trẻ con!"
Lớp 12 rồi, có lẽ sắp lớn hơn
Nên cãi nhau không còn ai mít ướt
Đám con trai xem chừng ngang ngược
Con gái nổi khùng, những cái lườm xuyên thế kỉ, chẳng quên
Lớp 12 rồi, cô giáo cũng ưu tiên
Không còn doạ bắt ngồi xen kẽ
Những cái miệng trong giờ Anh rất "khoẻ"
Cô chợt buồn, còn lũ học trò nháy mắt nhìn nhau
Lớp 12 rồi, cô nhắc "chưa lớn đâu..."
Và cô cấm không được buồn vô cớ (???)
Có buồn đâu, vẫn hồn nhiên phát sợ
Ai mà buồn, lập tức búng tai ngay
Lớp 12 rồi, tất cả vẫn thơ ngây
Khóc lại cười, sớm chiều như chim chích
Những từ trường, delta hay dung dịch
Thích pha trò, lớp ngập tiếng cười vui
Một ngày kia cô nhắc: "Sắp thi rồi
Thi đại học phải học hành cho tốt"
Những ánh mắt nhìn nhau thảng thốt
"Sắp thi rồi, vun vút thời gian"
Lớp 12 rồi bỗng thấy lòng mênh mang
Năm cuối cấp chia xa thời thơ dại
... Trước cổng trường tiếng ve khắc khoải
Phượng ủ màu, và lớp 12 sắp qua...!
Phút chia tay những khoé mắt thiết tha
Trang lưu bút vẹn nguyên màu kỉ niệm
Lớp 12 ơi, giá như đừng đến!
Để khỏi nghẹn lòng khi nói tiếng chia xa!!!
__________________
mkidkute he` 2008